Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

ĐỂ ĐƯỢC SỐNG

Tập thơ của Đinh Thị Hải Lượng


NHÀ XUẤT BẢN HẢI PHÒNG
Số 5 Nguyễn Khuyến - Hải Phòng

Điện thoại: 031. 3921076 - Fax: 031.3921410
        _________________________ 


Chịu trách nhiệm xuất bản

NGUYỄN THẾ BỈNH
Gíam đốc - Tổng biên tập


Biên tập

ÁNH NGUYỆT

Bìa và trình bày

CAO VĂN LUẬN



In 500 cuốn, khổ 13x19, tại Công ty TNHH MTV In và Văn hóa phẩm
Quyết định xuất bản số: 132-2014/QĐ-NXBHP
Đăng ký KHXB số 434-2014/CXB/9-92/HP
In xong và nộp lưu chiểu Quý II 2014

LỜI TÁC GIẢ




“Để được sống” là đoạn đường mà tôi đã đi qua với bao gian truân và cũng tràn đầy hạnh phúc để hiểu mình, hiểu người và để sống.
            Trên đoạn đường ấy thấm đẫm những gì đã làm trái tim tôi nghẹn lại, cũng như hân hoan…
           
             “Để được sống” như dòng chảy thời gian chứa đựng một quãng đời gần ¼ thế kỷ phải băng qua ghềnh thác trong sự êm đềm, bình yên đến kinh ngạc. Nó cũng là tấm gương phản chiếu ánh sáng tình thân, tình bạn, tình người đã sưởi ấm, đã nâng bước chân tôi…

            “Để được sống” là tiếng ca của tôi, khi nén vào lòng tiếng nấc; là tình yêu của tôi, khi không ghen ghét, không thù hận. Chính vì lẽ đó, tôi tin mình đã, đang và sẽ sống với đầy đủ giá trị của bản thân.

Tôi xin được đưa vào “Để được sống” một số bài bạn bè viết cho tôi bên cạnh những bài tôi phúc đáp họ, như một lời tri ân, như một sự hạnh ngộ.


           
“Để được sống” đến với các bạn không phải để lấy đi nước mắt, mà để đón nhận nụ cười, các bạn nhé!

            Cám ơn các bạn đã cho tôi được trải lòng, được sẻ chia!

                                                                 Nha Trang, 3/2014                                                                            Tác giả



Tản mạn về “ĐỂ ĐƯỢC SỐNG”




Tôi đã đọc Chị.
Hơn một trăm bài thơ đã cho tôi được trải qua những đoạn trường với biết bao cung bậc khác nhau trong đời sống tình cảm của chị. Tôi đã thấy chị tràn trề yêu thương và tin cậy; đã thấy chị chông chênh, chao đảo như cánh chim trong bão dông; thấy chị cúi mình trong niềm tin kiêu hãnh; thấy chị lặng câm với nỗi đau và cô đơn trong hư ảo của ấm êm, thấy chị một mình với một mình…Hạnh phúc và khổ đau, ngọt ngào và đắng cay, tin yêu và thất vọng, nồng nàn và vô cảm….Tôi đã nhận ra cái lẽ vì nó mà chị can trường dấn bước.
Bạn bè gọi chị là Hải âu. Với tôi, tôi luôn nghĩ về chị như một nhành cây leo-mềm mại, thanh tao và dẻo dai, suốt cuộc đời mình, cho dù có những khúc phải uốn mình, thân có thể trầy trụa, song cây nhất định vươn lên, hướng về phía ánh bình minh tràn nắng ấm.

Với trái tim bao dung và niềm tin yêu cuộc sống, tôi tin trên con đường dài, chị sẽ:
“Bước với tấm lòng thanh thản
Dù phía trước là biển sâu thăm thẳm
Hay núi cao sắc nhọn lắm chông gai”

Khi buồn hay đau khổ, chị cứ khóc, nhưng chị ơi! Hãy để nöôùc maét laø möa chị nhé:
            Mưa làm mềm mặt đất cằn khô
            Cho hạt giống cựa mình thức giấc
            Nâng lá mầm chồi lên mặt đất
            Đón nắng trời hứa hẹn những mùa vui!

Khép lại trang cuối của “Để được sống”, nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn đường vàng soi sáng khoảng trời đêm. Lòng thấy yên bình lạ!
           
            Nha Trang, 2h25’ ngày 18 tháng 8 năm 2013

                                    N.T.L                            

Một chút cảm nhận về “Để được sống”


Cảm ơn chị, “Lò gạch thơ” của tôi! Một lò gạch bị bụi đỏ thời gian và những thăng trầm của cuộc sống che phủ suốt gần ¼ thế kỷ nhưng bên trong vẫn âm ỉ một ngọn lửa – đó là ngọn lửa của tình bạn, tình yêu, tình mẫu tử, tình người và trên hết thảy đó là tình yêu và niềm tin vào một cuộc sống tốt đẹp.
“Để được sống” là những dòng tâm sự từ trái tim – một trái tim biết yêu, ghét, giận, hờn như tất thảy chúng ta, nhưng từ những điều tưởng chừng đơn giản đó lại toát lên một tâm hồn nhân hậu, dung dị, gần gũi nhưng cũng thật cuốn hút và đáng trân trọng bởi  “Để được sống” chính là sự hướng tới “chân, thiện, mỹ, niềm khát khao vươn tới hạnh phúc và được sống với chính con người mình – “Ngọc trong đá” – một người bạn đã từng gọi chị như vậy. Và giờ đây, sau gần ¼ thế kỷ ẩn mình trong đá, viên Ngọc đó đã lấp lánh tỏa sáng.
Một lần nữa, cảm ơn chị, “Lò gạch thơ” của tôi!
30/10/2013

Nguyễn Thị Thanh Thủy

ĐẶT TÊN CON


Bạn sẽ đặt tên con là gì,
Nếu sinh một đưa con trai?
Là Tấn?
            Là Tài?
                        Là Vinh?
                                    Hay Phú, Quý?

Khi còn là một cô gái ngây thơ
Bước những bước rụt rè
            vào khoảng trời tình yêu,
                                                  tình bạn
Tôi thích cái tên Hải Long -
                                    con rồng biển
Như trong chuyện thần kỳ mẹ kể năm xưa…
Trong tim ta biển cả không bờ
Có bão, có dông, có những chiều bình lặng
Cứ lớn lên theo năm, theo tháng
Theo độ dài của mỗi bước chân

Khi lớn hơm hiểu cuộc đời hơn
Tôi không thể dâng cho đời con rồng biển
Để làm bão, làm dông,
                                    làm đau, làm đớn
Cho con người, cho cuộc sống bình yên.
Con trai tôi phải mang cái tên
Có sức mạnh của biển khơi hung vĩ
Có tâm hồn ngàn lần cao quý
Hơn cả Hiển – Vinh – Phú – Quý – tấn – Tài.

Nếu tôi sinh một đứa con trai
Tôi sẽ đặt tên con Hải Đức.

Lipesk, 1985 

BÔNG HỒNG ĐỎ


 Tặng Ngọc Loan

Tặng em bông hồng đỏ
Kiêu hãnh và tự tin
Như trái tim em đó
Biết yêu và biết thương

Tình yêu và hạnh phúc
Sẽ mỉm cười với em
Như bông hồng thắm đỏ
Đời đời tỏa ngát hương!
Lipesk, 1986


ĐẦU NĂM MỚI



Hôm nay mồng một, đầu năm mới
Em được bên anh hết u sầu
Hương lan dịu ngọt dâng lồng ngực
Thơm cả đất trời, ta trong nhau.
1-1-1988