Lần
đầu tiên tôi nhìn biển động
Sóng
không vươn cao mà sôi sục, gầm gào
Sóng
cuộn tròn như muốn vò nhàu
Những
chiếc thuyền ngư dân bé nhỏ…
Ngày
đầu tiên sau bao ngày mưa gió
Xuyên
mây mù những tia nắng mặt trời
Làm
biển ảo huyền, hoang dại đến kinh người
Vừa
hùng vĩ, vừa vô cùng ác độc.
Tôi
nhìn biển và nghĩ về số phận
Những
con tầu đánh cá mong manh
Sẽ
ra sao khi ở giữa trùng dương
Mà
đơn lẻ lại gặp ngày biển động?
Tôi
chợt thấy mình sao may mắn
Không
phải lên thuyền để ra với biển khơi
Vì
tôi như dòng sông, mãi mãi, muôn đời
Ra
với biển, dù đầy, vơi, trong, đục.
Nha Trang, 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét