Nhớ ngày yêu
nhau anh thật tuyệt vời
Đưa em lên tầu,
anh tìm nơi kín gió
Rồi đưa áo của
mình cho em mặc đỡ
Vì sợ em bị
lạnh dọc đường…
Nhớ em. Anh
chẳng ngại đường trường
Đi – về
trong ngày, Hải Phòng – Hà Nội…
Xe đạp cũ, từng
vòng quay bối rối
Anh chở em vượt dốc Kiến An…
Anh còn nhớ ngọn đồi Thiên văn,
Nơi dép đứt anh đi luôn chân đất…?
Đôi dép lào mỏng manh không chịu được
Những đoạn đường dốc đá khó khăn…
Giờ ta ỏ bên nhau đã hơn mười năm.
Sao xa lạ
như chưa từng quen biết?
Sao đánh mất
một tình yêu đặc biệt?
Tại anh? Tại
em? Hay lỗi tại cuộc đời?
Nha Trang, 1999
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét