Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

BIỂN LẶNG


Tôi nhớ đến Long khi lòng tôi nổi sóng
Thấy cuộc đời không đẹp như mơ
Ta đã cùng nhau đi qua tuổi thơ
Nơi thành phố biển dạt dào kỷ niệm
Đường Bonnal chiều hè gió lộng
Bạn chạy đến bên tôi…
                                  lời xin lỗi ngập ngừng…

Bạn đi xa tôi vẫn giữ trong tim
Khuôn mặt bạn với đôi mắt sáng
Rồi những năm tuổi xuân tôi đằng đẵng
Trong đợi chờ và đau đớn chia ly…

Quang Long ơi, khi biết bạn đã về
Nơi đất mẹ Hải Phòng yêu dấu
Lòng tôi xốn xang như chiều hè năm ấy
Bạn chạy đến bên tôi…
                                     Ánh mắt nồng nàn.
Bạn không già, mãi mười chín tuổi xuân…

Còn tôi?
Cuộc đời trải qua bao thăng trầm, thay đổi
Bao niềm vui, nỗi buồn không còn là mới
Mà vẫn thấy đớn đau khi bị mất lòng tin…

Vì các con tôi đang cố quên
Ánh mắt ấy và lặng câm để sống.
Nhưng tôi hiểu:
Biển lặng là ôm vào lòng bao con sóng
Cho một ngày bão tố điên cuồng!

Nha Trang, 15/7/2003

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét